Mấy ả voi đen, xám và bạch,
Hôm nay tự dưng đứng bộc bạch
Thiên hạ ngỡ ngàng, sao vậy nhỉ
Một thời, xa xưa của má tía
Tạo nếp các ả chuyên chén mía
Làm việc chuyên cần, mía thêm nữa
Nay thời đổi thay thật thấm thía.
Các ả vừa chén vừa hát ca
Hát om, rung động cả nhà ta
Chén xong thẳng bụng xem đấu đá (1)
Chớ dại mà xen, dễ “quá đà”.
Xem rồi lại máu mấy vần thơ
Bắt chước thi sỹ tỏ “lơ mơ”
Hỏi voi, các ả, thơ có phú?
Sống được hay không hỏi “bệ thờ”.
Yên dạ mà thẩn với chả thơ?
Ghi chú:
Cũng nhậu như ai, nên khi xỉn, voi có thể
loạng quạng vòi và chân.
Ha ha.
3CANG
17/3/2013