CHÂN DÀI BỊ ỐM
Một, hai, em sải bước dài
Áo kia 3 lỗ, em xài
thiệt ưng
Trước khoe rốn, sau hở
lưng
Quần soọc chỉ ngắn
lưng chừng mới chơi
Giày thì káp pá (kappa)
xỏ chơi
Lượn đi lượn lại một
nơi hai vòng
Nhanh nhanh sải bước,
nhủ lòng
Mồ hôi cho túa như
phòng xông hơi.
Hình minh họa: Internet.
Thế mà có kẻ “dở hơi”
Ngắm em đắm đuối, lả
lơi mấy lời
“Khen cho gái Việt
tân thời
Chau chuốt kiểu dáng
cho đời ngắm thôi”.
Về nhà sau ít phút
thôi
Người em ớn lạnh,
“thôi rồi Lượm ơi”
Rùng mình, chìa khóa
bị rơi
Rồi lao vào tắm cố
phơi thân mình
Cái lạnh làm tội làm
tình
Chui vào chăn ấm, vẫn
rình hành em
Bắt em làm giả tàu
đêm
Sình sịch cơn sốt rất
êm trên giường.
Vậy là không được ra
đường
Nằm khèo buốt óc trên
giường khổ thay
Ăn súp cho tận tới
nay
Dáng đi xiêu vẹo gió
bay phải nhường
Than ôi, có mấy “người
thương”
Chờ được người đến,
“cái xương chẳng còn”
Tội em, trông ngóng mỏi
mòn
Yểu điệu thục nữ,
không còn nữa đâu
“Hổng được…”, suy
nghĩ hồi lâu,
“Voi đây mà rống hổ trâu
phải chào,
Dậm chân phun nước ào
ào
Mắt long sòng sọc tên
nào sánh vai”.
Nghiến răng, em quyết,
ngày mai
May ô quần soọc, một,
hai… trên đường.
Hình minh họa:
Internet.
3CANG
6/5/2013