Ảnh minh họa: Internet.
|
Bớ Tép, bớ Tịt…
Một hôm,
Trên Cung Trăng,
Tịt ham chơi, để trâu ăn lúa, gọi cha ời ời.
Tép cũng ham chơi,
Ở đâu đó chạy về,
Quáng quàng, lấp xấp, bám đít trâu.
Tép vấp té,
Váy loè xoè, te tua (1),
Tịt nhìn thấy không đỡ, he hé cười như trâu.
Tép quá giận,
Nổi cơn ba bốn bành (2)
Rồi chết với bà, bà… bà… bà sẽ lại… vặt râu.
Tịt hốt hoảng,
Quỳ mọp, sợ, nước dãi chảy (3),
Nàng ơi…, tha cho ta đi, râu… còn đâu mà vặt.
Tép “gầm” như “hổ”,
Xin lỗi bao lần… bao lần… rồi, hở…
Vẫn thói cười cợt thiếp, mà không… ngượng mặt.
Thôi từ nay,
Chàng ở lại, thiếp về thiên đình,
Khi mô rằm, thiếp mới lại về… dinh.
Tịt khóc thật,
Tép ơi Tép, thương thân này có lỗi,
89 rồi, đâu ngán sửa cái sai.
Chuyện như vầy,
Thề… không phạm lại,
Được nàng cười, hứa… chăm… tới… tận ban mai.
Ghi chú:
(1) Nhại ý của Tổng cua.
(2) Cơn tam bành chưa là gì cả.
(3) Nước dãi, chứ không phải nước đ… Xin lỗi quý vị.
Khà… khà....
3CANG
24/10/2012