23/2/13

TRƯỜNG CA “TÁN” Ở HANG CUA NĂM CŨ - CHƯƠNG 3: QUYẾT “TRANH” TÉP VỚI TỊT


ĐÊM TẤT NIÊN NHỚ TÉP

Tép Riu ơi hỡi Tép Riu
Mới một ly, anh đã iu Tép rồi
Thêm một ly nữa là thôi
Anh về anh lại đơn côi, Tép à.


TÉP GIỮ ĐÚNG LỜI HẸN

Có anh sướng nhất trần đời
Được nàng Tép hẹn, chẳng “dời” đi đâu
Ngồi chờ đến mức mọc râu
Mọc thì lại cạo, hỡi râu, xá gì.

Tép Riu đến chậm, cười khì,
“Tịt kia làm mẩy, cứ ghì lấy em.
Tội cho lão Tịt nhà em
Già rồi cái chuyện kiêng khem, chẳng chừa”.

“…Chàng đó đâu phải tay vừa
Vì lời Tép hứa, chẳng chừa ai đâu.
Lão ơi đừng giữ Tép lâu
Để Tép đi nhé, không lâu, sẽ về”.

Tịt ngồi tính khóc tỉ tê,
Tép Riu gạt phắt, “còn… mê nữa à,
Không đi thì ngượng thấy bà,
Để chàng chờ đợi, chẳng thà… khóc… than…”.
Hang cua nghe thấy, râm ran
Lão Tịt… lão khóc, khỏi can nữa mà
Chấp chi, lão ấy tuổi già
Kệ cho lão khóc, chán là… Tịt ngay.

Tép thời buông dép chạy ngay
Người ta vẫn đợi là hay quá trời
Hứa rồi, việc chẳng phải chơi
Kệ cho lão Tịt, còn xơi… mới cười.
15/11/2012.


2 NÀNG TÉP?

Loa… loa… loa…
1 nàng tép
2 nàng tép
Lách tách hang
Đụng phải chàng
Tên là Tuốt.

Nàng này “rờ” (rờ rồi mới iu = Riu)
Nàng kia “dờ” (dật dờ rồi chẳng iu = Diu)
Lão Tịt sợ
Chạy mất tiêu
Ra cái điều
Ta “đạo” lắm.

Rõ “kém tắm”
Rõ là điêu
Rõ là kiêu
Chẳng thèm biết
Tép nào “zin”
Bé hin hin.

“Hãy tự tin
Với một nàng
Thật nhẹ nhàng
Nếu nàng “tiu”
Bằng chữ nghĩa
Ắt là Riu”.

“Còn nếu nàng
Chẳng chịu chàng
Ngồi buồn thiu
Vậy là Diu
Thật phi lý
Tịt bỏ phí?”

“Chớ Tịt ơi
Đừng buông lơi
Nàng là Diu
Hay là Riu
Đều đáng iu
Lão Tịt ạ”.

Đó là cách
Chủ hang bày
Tịt làm phách.
Còm sỹ này
Nghe lỏm đấy
Chép ra đây
Cho hang rõ.
Loa… loa… loa…
15/11/2012


CAN CỤ NÀY, HỖ TRỢ CỤ KIA

Cụ yêu thì cứ việc yêu (*)
Nhưng đừng khoái chí phiêu diêu quá đà.
Cụ Tịt phẫn uất, lấy đà
Lẩy bẩy lao tới như là thiêu thân.
Hang cua lại phải ân cần
Dàn hòa hai cụ, cả tuần vẫn vui.

Ghi chú:
(*) Một cụ còm sỹ “tranh yêu” Tép Riu


TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

Tép ơi Tép, nỗi lòng anh đó,
Vậy là em đã tường đã tỏ.
Thương nhiều lắm, nén để trong lòng…
Nay muốn nói em thêm được rõ…

Lão Tịt tuy già nua, hết khí
Vẫn cùng em luôn say bí tỉ.
Cuộc đời vậy quả thật thần tiên.
Nhớ nghe em, không được uổng phí!

Ruộng đôi lúc chẳng được dầm dề
Em biết chờ, biết đợi lão về.
Được lão tưới cho thêm dăm bữa
Xanh trở lại, em cười “ngô nghê”.

Khi khát khao, anh tự chịu thèm,
Anh mừng cho đám cưới tụi em.
Vậy mà lão Tổng cua, “rửng mỡ”
Phịa rất nhiều chuyện tình của em.

Anh chẳng khen và cũng chẳng chê
Anh chỉ nhắc một điều tỉ tê:
Đôi khi cần cầm tinh con cọp
Để giữ mình với lão Tịt “phê”.


ĐỪNG CÓ MƠ

Đầu tuần muốn làm thơ
Nhưng Tép viết ngon ơ
Còm sỹ đành phải sợ
Chứ không phải thờ ơ.

Ai ơi đừng có mơ
Tịt Tuốt vẫn còn “tơ”
Nên Tép vẫn còn điệu
“Gạt” bao chàng chỏng chơ.


CHUYỆN CHÀNG TỊT XIN LỖI NÀNG TÉP
Bớ nàng Tép…,
Bớ lão Tịt ơi…,
Dỏng tai nghe, bà con ơi, chuyện Tịt-Tép.

Có một hôm,
Trên Cung Trăng xa vời,
Tịt ham chơi, để trâu ăn lúa, gọi cha ời ời.

Cũng ham chơi,
Tép từ đâu chạy về,
Quáng quàng, lấp xấp, bám đít trâu.

Tép vấp té,
Váy loè xoè, tua te (1),
Tịt nhìn thấy không đỡ, he hé cười như trâu.

Tép quá giận,
Nổi cơn ba bốn bành (2)
Rồi chết với bà, bà… bà… bà sẽ lại… vặt râu.

Tịt hốt hoảng,
Quỳ mọp, sợ, chảy nước (3),
Nàng ơi…, tha cho ta đi, râu… còn đâu mà vặt.

Tép “gầm gừ”,
Xin lỗi…, xin… nữa ư?
Vẫn thói cười cợt thiếp, mà không… ngượng mặt.

Thôi từ nay,
Thiếp về lại thiên đình,
Khi mô rằm, thiếp mới lại về… dinh.

Tịt khóc thật,
Tự thương thân có lỗi,
Nàng ơi, ta 89 rồi, đâu ngán… sửa cái sai.

Chuyện như vầy,
Tịt thề… không phạm lại,
Được nàng cười, Tịt chăm… tới… tận ban mai.

Ghi chú:
(1) Nhại ý của Tổng cua.
(2) Cơn tam bành chưa là gì cả.
(3) Nước dãi, chứ không phải nước đ… Xin lỗi quý vị.

24/10/2012

Xem bài gốc


NHẠI CA DAO

Hứng tình chưởng lực tung ra
Tịt lão hùng hổ, Tép ta chạy cuồng.
Vợ Trời giáng một hồi chuông,
Ới Tịt, ới Tép, canh xương gà hầm.


TRUYỆN TÉP-TỊT THẮNG THƠM TOÀN TÊ

Thơm “tám tám” trọc tức Tịt “tám tư”
Tép tuổi trâu than thở, thảo tâm thư
Thề tới tấp trừng trị Thơm “tám tám”
Tịt-Tép thắng, tung tăng tới trời tư.

Ghi chú:
Còm sỹ Thơm, “tám tám” tuổi.


TỔNG CUA GHÉP TÌNH

Lão Tịt ngồi gốc cây đa
Mơ màng, gió thổi, lá đa đầy mình.
Tép Riu sao lại làm thinh
Về ngay giữ cửa, đừng khinh lão này.
Ném Cua (lão Cua), Tịt quyết từ nay
Tép Riu của tớ, Cua hay (biết) không nào
Cua giúp thì hãy vun vào
Tại sao lại ghép nháo nhào thế kia
Có chàng chỉ dám ngó chào
Tịt này đã phải “lào phào”… cảm ơn.
Bằng không Tịt nói rõ hơn
Ghép bừa ghép phứa, Tép hờn, giọng khê:
Bố khỉ… cái lão… bên tê… (bên Mỹ),
Giả bộ như thể khen chê Tép Rìu (Riu).
Đừng quên “cua đực” rất nhìu (nhiều)
Đang lao tới Tép, Tịt liều chắn ngang
Vung gậy vừa hét vừa phang:
Tổng cua nên nhớ trong hang tối mò
Gậy này nỏ biết mà dò
Đập cho tan nát “thụt thò ý gian”.
Gậy này đã múa, khỏi can!
Tổng Cua khép nép, thế gian cười xòa.
29/9/2012

Xem
Mời đón đọc
CHƯƠNG 4 – SÓC MỘT THUỞ “MÁU CHIẾN”