29/4/15

LO ÂU LO

(Ba Cang)- LO ÂU LO (Bình vui thơ và thơ vui)
Bạn FB của tôi, Nguyễn Thị Hải Âu, vừa mới cho ra lò bài thơ 4 câu không đề, đẹp, thật đáng… để bình. He he.

Nguyễn Thị Hải Âu 
Đã có lần em ước mình là gió lang thang
Lả lơi bay, phiêu du quên ngày tháng
Làm bạn với nắng vàng cả đất trời là bạn
Quên hết muộn phiền quên suy nghĩ lo âu lo
 Ảnh minh họa: Internet.
“Gió lang thang” - cụm từ được dùng rất nhiều trong thi ca. Nó đã hay, lại hay hơn nữa bởi em “lả lơi bay”, rồi “phiêu du” tới mức “quên ngày tháng”, thế có chết không cơ chứ. Nó muốn “làm bạn với nắng vàng”, rồi cả gan với “cả đất trời”. Cái “ước” của em bao la quá, với xa quá. Trong khi quanh em, không chỉ có một “chú nai vàng đang ngơ ngác” nhìn em, mà thậm chí là hai hoặc hơn thế nữa. Khung cảnh đôi chiều đều lãng mạn. Em tên là Âu, nhiều người đang “lo âu”, nghĩa là đang đăm đắm dõi em. Còn “Âu” có “lo” không lại là chuyện khác. “Lo âu lo” cứ tưởng là lỗi chính tả, là gây đọc cứng lưỡi, nhưng té ra không phải. Nó ngồ ngộ, từa tựa bức ảnh em, Hải Âu, giang đối cánh tay như muốn bay là là trên biển nước Pattaya, Thái Lan, mới ngày nào dịp Tết Ất Mùi. Hình ảnh đó đẹp tới mức có bạn em GATO mà đùa rằng hai quả bưởi cũng đang dập dềnh đòi theo… He he.
Hải Âu đang tắm ở biển Pattaya, Thái Lan. Ảnh: FB Nguyễn Thị Hải Âu

Kết rồi mà không thèm chấm câu, có nghĩa là muốn dềnh dang chờ đợi… Bài thơ có kết tuyệt cú mèo là như vậy đó.
He he.

LO ÂU LO
Em kết bạn rồi như không kết nữa
Em lang thang lả lơi phiêu du mà lần lữa
Vì đất trời và nắng vàng, là của em tất cả
Mà chưa quên được muộn phiền “lo âu lo”.
He he.

Ba Cang
29/4/2015
(Nhớ những người bạn tri kỷ một thời)